Nguyễn Hoàng

Đợi nhau


 

Cuối đường em đếm lá rơi
Đầu đường tôi ngóng đợi lời yêu thương.
Đợi khi rêu phủ xanh tường
Đợi qua thu lá vàng đường lối xưa.


Đợi em ruộng hạn khát mưa
Bao giờ em đến gieo mùa tình yêu.
Bình minh sáng, hoàng hôn chiều
Thời gian như thể bao nhiêu cho vừa.


Nào đâu có thể đón đưa
Nên đành lặng lẽ sớm trưa nhớ thầm.
Đắp vun một mối tình câm
Cho yêu thương ấy nảy mầm vào xuân.


Mùa tình ái đang gieo vần
Cho thi tứ vụng đượm phần sắc hương.
Hỡi em nơi cuối con đường
Đầu đường tôi đợi đêm trường sắp qua.


Đường đời tít tắp thiên hà
Chỉ như gang tấc khi mà đợi nhau./.


Hà Nội, ngày 30/08/2009

Được bạn: HB 08.09.2009 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Đợi nhau"